Khi anh nói anh buồn
mùa xuân đánh rơi ngoài cửa sổ
chút nắng, chút mây và chút gió
thành bài thơ tháng giêng
em lượm bài thơ bỏ trong túi áo
ru anh giấc ngủ hiền
tháng giêng nắng gầy vai mỏng
tình yêu em tỉnh giấc sau mùa đông
không còn anh ở cuối con đường
tầm xuân cũng nỉ non lá chết
trên vòm lá nồng nàn ký ức
tìm nhau trong vô vọng một chút vui
biển mênh mông rồi có lúc buông xuôi
em gãy cánh bên dòng đời kiệt quệ
khi anh nói anh buồn
bài thơ là những điều không thể ...
-tường vi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét